Rau răm trong tiếng Anh được gọi là “Vietnamese coriander”. Tuy nhiên, người bản ngữ thường không biết đến tên gọi này. Vậy khi giao tiếp với người nước ngoài, chúng ta nên gọi rau răm như thế nào?
Ngôn ngữ là công cụ để giao tiếp và truyền đạt ý tưởng. Khi nói chuyện với người phương Tây về các loại rau, củ, quả đặc thù của xứ nhiệt đới, chúng ta cần linh hoạt trong cách diễn đạt. Người phương Tây không ăn trứng vịt lộn – “balut” nên cũng không biết “rau răm” trong tiếng Anh là gì.
Thay vì cố gắng “nhồi” cho họ một cái tên hoàn toàn mới, hãy thử cách khác, ví dụ: “This is a herb that we eat with balut, we call it rau răm. Now repeat after me, rau răm“. (Đây là loại rau chúng tôi ăn chung với trứng vịt lộn, gọi là ‘rau răm’. Bây giờ hãy lặp lại theo tôi, ‘rau răm’).
Cách này sẽ hiệu quả và thú vị hơn nhiều so với việc bắt họ nhớ cái tên dài ngoằng: Vietnamese coriander.
Tương tự, “rau muống” mặc dù rất phổ biến ở Mỹ với tên gọi “water spinach” hoặc “morning glory”. Nếu đi chợ châu Á ở nước ngoài, bạn có thể hỏi: “Do you have water spinach/morning glory?”. Còn ở chợ Việt Nam, bạn chỉ cần nói: “Do you sell rau muống here?”.
Một ví dụ khác, “quả sấu” ở Canada được gọi là “crocodile fruit”. Nhiều người cho rằng “dracontomelon” là cái tên chính xác hơn, nhưng nó xa lạ với cả người Việt và người Canada.
Tóm lại, ngôn ngữ là để sử dụng. Nếu từ mới quen thuộc với cả bạn và người nghe, ví dụ “bắp cải” là “cabbage”, và bạn cần sử dụng thì nên học. Còn với từ chỉ một số đồ vật, thực phẩm “đặc thù” và quen thuộc chỉ với người Việt, không nhất thiết phải học tên khoa học của nó mà có thể linh hoạt trong cách dùng.