Outraged là gì?

Tháng 2 10, 2025

Outraged, một từ tiếng Anh, mang nghĩa là vô cùng phẫn nộ, tức giận, căm phẫn. Từ này thường được sử dụng để diễn tả cảm xúc mạnh mẽ của một người khi chứng kiến hoặc trải nghiệm một sự việc bất công, tàn nhẫn, hoặc xúc phạm đến giá trị đạo đức, niềm tin của họ. Sự phẫn nộ thường xuất phát từ việc nhận thức được sự sai trái, sự bất bình đẳng, hoặc sự vi phạm các chuẩn mực xã hội.

Nghệ sĩ, nhà tư tưởng và nhà hoạt động Ai Weiwei, sinh năm 1957 tại Bắc Kinh, đã lớn lên trong hoàn cảnh khó khăn. Cha của ông, nhà thơ Ai Qing, bị chính quyền cộng sản Trung Quốc bức hại và đày đến một tỉnh miền tây xa xôi. Sau đó, ông được ca ngợi là một nhà thơ lớn của đất nước sau cái chết của Mao Trạch Đông vào năm 1976. Năm 1981, Ai Weiwei chuyển đến New York, nơi ông học nghệ thuật thị giác và bắt đầu sự nghiệp nghệ thuật. Ông cũng rất ngưỡng mộ các tác phẩm “readymades” của Marcel Duchamp – những vật dụng hàng ngày được nâng lên thành tác phẩm nghệ thuật – và những lời phê bình ngầm của chúng về hệ thống giá trị văn hóa. Năm 1993, khi biết tin cha mình bị bệnh, ông trở về Trung Quốc.

Một trong những tác phẩm nổi tiếng nhất của Ai Weiwei, Dropping a Han Dynasty Urn (1995), kết hợp những gì Ai gọi là “vật dụng văn hóa sẵn có” (cultural readymade). Tác phẩm ghi lại cảnh Ai Weiwei thả rơi một chiếc bình nghi lễ 2.000 năm tuổi, để nó vỡ tan trên sàn nhà. Hiện vật này không chỉ có giá trị vật chất đáng kể mà còn mang ý nghĩa biểu tượng và văn hóa sâu sắc. Triều đại nhà Hán (206 TCN – 220 SCN) được coi là thời kỳ định hình lịch sử văn minh Trung Quốc, và việc cố ý phá vỡ một hình tượng mang tính biểu tượng từ thời đại đó tương đương với việc vứt bỏ toàn bộ di sản văn hóa của Trung Quốc. Với tác phẩm này, Ai Weiwei bắt đầu sử dụng các đồ vật cổ làm readymade, thể hiện thái độ hoài nghi của ông về cách thức và bởi ai tạo ra các giá trị văn hóa.

Một số người đã rất phẫn nộ trước tác phẩm này, gọi đó là hành động báng bổ. Ai Weiwei phản bác bằng cách nói: “Chủ tịch Mao từng nói với chúng ta rằng chúng ta chỉ có thể xây dựng một thế giới mới nếu chúng ta phá hủy thế giới cũ.” Tuyên bố này đề cập đến sự phá hủy rộng rãi các cổ vật trong Cách mạng Văn hóa Trung Quốc (1966-1976) và chỉ thị rằng để xây dựng một xã hội mới, người ta phải phá hủy tứ cựu (Four Olds): phong tục cũ, thói quen cũ, văn hóa cũ và tư tưởng cũ. Bằng cách làm rơi chiếc bình, Ai Weiwei từ bỏ các cấu trúc xã hội và văn hóa vốn tạo nên giá trị. Việc sử dụng chiếc bình cổ trong tác phẩm của Ai Weiwei đã tạo ra làn sóng tranh cãi, với nhiều người cảm thấy bị xúc phạm và “outraged” bởi hành động mà họ coi là phá hoại di sản văn hóa.

Leave A Comment

Create your account